CƠ SỞ PHÁP LÝ CỦA CUỘC ĐẤU TRANH CHỐNG LẠI CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH LỢI DỤNG VẤN ĐỀ DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN, DÂN TỘC, TÔN GIÁO
Psy 006:
Theo quan điểm của Đảng
ta cũng như cộng đồng quốc tế, việc bảo đảm quyền
con người trước hết thuộc về trách nhiệm của mỗi nhà nước. Tuy nhiên, ngày nay
vấn đề nhân quyền không còn là vấn đề nội bộ của mỗi quốc gia, nhất là những quốc
gia đã tham gia các Công ước quốc tê về quyền con người. Bởi vậy, mỗi nhà nước,
trong khi bảo đảm quyền con người ở nước mình, đồng thời quốc gia đó còn phải
chịu sự giám sát của các cơ quan nhân quyền của Liên hợp quốc và sự nhìn nhận
đánh giá (thông qua dư luận) của cộng đồng quốc tế.
Cơ sở pháp lý cuộc đấu
tranh của chúng ta là hệ thống các văn kiện quốc tế về quyền con người, bao gồm:
các văn kiện không có tính ràng buộc như: Hiến chương, Tuyên ngôn, Tuyên bố...
và các văn kiện có tính ràng buộc về mặt pháp lý như: các Công ước, Nghị định thư...;
và pháp luật quốc gia, bao gồm: Hiến pháp, pháp luật và pháp lệnh.
Các văn kiện có tính
ràng buộc về mặt pháp lý bao gồm nhiều Công ước quốc tế
và Nghị định thư, trong 3 có những Công ước cơ bản
và quan trọng sau:
- Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị (1966).
- Công ước quốc tế về
các quyền kinh tế, xã hội và văn hoá (1966).
- Công ước chông tra tấn và sử dụng các hình thức trừng phạt hay đối xử tàn bạo, vô nhân đạo hoặc hạ nhục con người
(1984).
- Công ước quốc tế về loại trừ mọi hình thức phân biệt chủng
tộc (1965).
- Công ước về xoá bỏ tất cả các hình thức phân biệt đối xử với
phụ nữ (1979).
- Công ước về quyền trẻ em (1989).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét