Những tội ác khủng bố, lừa đảo của Việt Tân đối với Việt kiều hải ngoại
ToniBùi.11
Mặc dù luôn rêu rao và khoe chiêu bài “đấu tranh vì
tự do ngôn luận tại Việt Nam” nhưng Việt Tân có một “thành tích” đáng sợ về
khoản giết người bịt miệng, khủng bố Việt kiều hải ngoại, nhất là trong thời
gian cuối thập niên 80, khi Việt Tân còn mang tên “Mặt trận Quốc gia Thống nhất
Giải phóng Việt Nam” hay “Mặt trận Hoàng Cơ Minh” và thời gian sau khi Hoàng Cơ
Minh bị quân dân Việt – Lào bắn chết trong chiến dịch khủng bố mang tên “Đông
Tiến”.
Để
tiếp tục lừa tiền đồng hương và không muốn làm hụt hẫng không khí chống Việt
Nam tại Mỹ, những tên chóp bu, đầu mục, đầu sỏ, cầm đầu băng đảng khủng bố Việt
Tân đã bưng bít thông tin, giấu diếm ém nhẹm đi tin tức Hoàng giáo chủ đã “băng
hà”. Hoàng Cơ Định trâng tráo cầm micro tuyên bố chắc như đinh đóng cột rằng “Chiến
hữu Hoàng Cơ Minh, và cũng là anh trai tôi, vẫn còn sống và đang hoạt động
chống Cộng sản quyết liệt trong các rừng già tại biên giới Việt – Lào”, Đỗ
Hoàng Điềm thì phụ họa tuyên bố chắc nịch trên đài phát thanh rằng “Chủ tịch
Hoàng Cơ Minh không hề tuẫn tiết gì cả, đó chỉ là thông tin tuyên truyền dối
trá của VC, không thể nào tin được”. Trong khi hình xác chết của Hoàng Cơ Minh
đăng rõ ràng trên mặt báo. Rất tiếc xưa nay báo chí Việt Nam không được phép
lưu hành tại hải ngoại, hầu hết những siêu thị, nhà sách nào phát hành báo chí
trong nước đều bị những kẻ luôn mồm “đấu tranh cho tự do báo chí”, “đấu
tranh cho tự do thông tin” kéo bè kéo đảng đến biểu tình, ăn vạ, bắt phải
dẹp bỏ, có lúc chúng cho lâu la tự tay đem đốt hoặc giục những tờ báo trong
nước vào thùng rác. Do bị bưng bít thông tin, rất nhiều người không biết trùm
khủng bố Hoàng Cơ Minh đã đền tội, vẫn quyên tiền cho Việt Tân để chống phá
trong nước.
Để
lừa đảo, gạt tiền quyên góp từ đồng hương. Không những Việt Tân giấu diếm, bưng
bít thông tin về cái chết của Hoàng Cơ Minh, mà chúng còn giả mạo những lá thơ
“do Hoàng Cơ Minh gởi về”. Đôi khi chúng còn viết trên các tờ báo của chúng,
chúng tuyên bố trên các đài phát thanh của chúng rằng “Chủ tịch Hoàng Cơ Minh
có điện thoại về”… Những người nào nêu nghi vấn hoặc tố cáo, vạch trần trò lừa
gạt bịp bợm của chúng đều bị chúng thuê xã hội đen đánh đập, dằn mặt, thủ tiêu.
Như trường hợp chúng thuê người bắn chết ký giả Lê Triết, khủng bố vợ con của
ông này. Ám sát hụt giáo sư Cao Thế Dung. Vợ ký giả Lê Triết và ông Cao Thế
Dung từng kiện Việt Tân ra tòa vì tội mưu sát, nhưng cũng như bao vụ khác,
những tên cầm đầu Việt Tân đều được trắng án và tha bổng một cách vô lý, kỳ lạ,
mờ ám, và có dấu hiệu tiêu cực. Cho thấy ai là kẻ thật sự đứng sau lưng Việt
Tân. Có rất nhiều cựu thành viên Việt Tân, bao gồm cả những tên từng là lãnh
đạo cấp cao, đã viết sách, viết báo tố cáo bản chất tội lỗi, tàn bạo, hung ác,
man rợ của Việt Tân, và những chuyện nội bộ nhơ nhớp, dơ dáy, bẩn thỉu mà Việt
Tân bưng bít, trong đó chủ yếu là những chuyện lừa gạt, gian lận tiền bạc, kết
bè kết cánh, ăn chia không đồng đều, khủng bố thanh toán người khác v.v. có
không ít những chuyện chúng chém giết thanh toán, loại bỏ, trừ khử lẫn nhau vì
đồng tiền và quyền lực. Có những người đã thoát ly Việt Tân từ lâu nhưng vẫn
thường xuyên bị quấy rối, dằn mặt, hăm dọa tính mạng, khi thì bị gọi điện thoại
phá (prank call), lúc thì bị chọi trứng, cà chua, gạch đá vào cửa sổ xe, cửa
nhà, cửa sổ nhà v.v. Chúng thường thuê các nhóm xã hội đen, trộm cướp, và nhất
là các băng đảng (gang) vốn đầy rẫy ở các trường trung học Mỹ, những tên thiếu
niên này cần tiền, có tiền thì việc gì chúng cũng làm và không cần biết người
bỏ tiền cho chúng là ai. Vì vậy thuê bọn bất hợp pháp, bọn gangster, bọn vô gia
cư (homeless) này thì thường rất dễ chạy tội. Chúng thường thuê bọn gang
“hit-n-run” và “drive by shooting” (chạy ngang bắn rồi chạy luôn), thường chúng
bắn vào nhà, vào cửa, vào cửa gara, vào xe, vào bánh xe v.v. để khủng bố tinh
thần, khủng bố tâm lý những người bất đồng chính kiến. Nghiêm trọng hơn là
chúng dò biết trước và đậu xe chờ đến khi chủ nhà vừa mở cửa ra ngoài là bị bắn
gục ngay trước cửa nhà.
Tất
cả những cơ sở kinh doanh, thương mại, của Việt Tân cũng như của người khác,
bất kỳ lĩnh vực gì, từ siêu thị cho tới nhà sách, tiệm video, văn phòng dịch
vụ, địa ốc, bảo hiểm v.v. miễn sao người Việt là chúng kéo đến đặt thùng tiền “yểm
trợ kháng chiến” hoặc “yểm trợ quốc nội” hoặc “yểm trợ phục quốc”.
Chỉ có người Mỹ là chúng không dám đụng tới. Chúng chẳng khác gì bọn giang hồ
chuyên kéo lâu la tới đòi tiền bảo kê, dĩ nhiên chẳng ai dám chống lại. Gọi
cảnh sát địa phương thì cũng vô dụng, vì chúng sẽ giải thích là “chúng tôi
chỉ đặt thùng tiền quyên góp mà thôi” và sau đó chủ thương mại sẽ phải dọn
đi nơi khác vì không chịu nổi đòn trả thù tàn bạo và dai dẳng của chúng. Có khi
chỉ là những trò biểu tình nhân danh “tự do ngôn luận”, “tự do biểu
tình” của chúng để phá chuyện làm ăn của người ta, chiếm chỗ đậu xe của
khách hàng, đưa kẻ bị hại đến tình trạng nhẹ thì lỗ lã, nặng thì phá sản, chúng
sẽ tận dụng các báo chí, đài phát thanh, đài truyền hình Việt ngữ của chúng để
“đập” và “dìm hàng” đối tượng tơi tả, bịa đặt, xuyên tạc, vu khống, ngậm máu
phun người, thậm chí chụp mũ họ là Việt Cộng, bịa đặt chuyện đời tư dơ bẩn
v.v. để người ta thân bại danh liệt, phải bỏ sang tiểu bang khác. Nghiêm trọng
hơn là chúng trả thù trực diện, cho người dán những tấm hình có biểu tượng đe
dọa tính mạng vào cửa nhà, hay chỉ là đem vài con dao, vài khẩu súng đặt trước
cửa nhà người ta để “nhắn nhủ”, “đánh tiếng”, hăm dọa, khủng bố tâm lý và tinh
thần của nạn nhân. Có nhiều người đã phải dọn đi, vì không chịu nổi đòn thù,
trò dày vò tinh thần, tra tấn tâm lý nạn nhân của chúng.
Tony
Bui.
Đăng bởi Tony Bui
0 nhận xét:
Đăng nhận xét