Nghị quyết Đại hội lần thứ XIII của Đảng khẳng định: “Tiếp tục xây dựng, hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN do Đảng lãnh đạo là nhiệm vụ trọng tâm của đổi mới hệ thống chính trị...”, đồng thời xác định tầm nhìn, định hướng chiến lược, trong đó “nghiên cứu, ban hành Chiến lược xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam đến năm 2030, định hướng đến 2045”.
Đây là vấn đề lý luận
và thực tiễn hết sức quan trọng được Đảng ta chỉ đạo khẩn trương nghiên cứu,
xây dựng, tạo cơ sở hiện thực hóa mục tiêu lý tưởng, con đường cách mạng mà Đảng,
Bác Hồ và Nhân dân ta lựa chọn.
Lợi dụng vấn đề này,
các thế lực thù địch, cơ hội chính trị đưa ra nhiều quan điểm, luận điệu nhằm
phê phán, bác bỏ, phủ nhận vai trò, tính chất pháp quyền của Nhà nước XHCN Việt
Nam. Họ cho rằng, nhà nước pháp quyền là giá trị tiến bộ đã được các nước tư bản
vận dụng, xây dựng, thực hiện từ lâu, bây giờ Việt Nam đặt lại vấn đề xây dựng,
hoàn thiện nhà nước pháp quyền là đi theo con đường tư bản chủ nghĩa (TBCN).
Họ ra sức xuyên tạc
Nhà nước pháp quyền XHCN ở Việt Nam chỉ có “đảng trị” chứ không có tính pháp
quyền “pháp trị”, xã hội không có tự do, dân chủ, nhân quyền. Cho rằng chỉ có
nhà nước pháp quyền tư bản, không có khái niệm Nhà nước pháp quyền XHCN, từ đó
phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước. Đồng thời rêu rao rằng,
thoát li vai trò lãnh đạo của Đảng, nhà nước phải xây dựng theo mô hình nhà nước
“tam quyền phân lập”, như vậy thì những giá trị tiến bộ về quyền cơ bản của con
người mới được thừa nhận, tôn trọng và thực hiện…
Tung ra các luận điệu
sai trái, công kích vào bản chất, vai trò của nhà nước pháp quyền XHCN là một
trong những mũi nhọn mà các thế lực thù địch, phần tử cơ hội chính trị tập
trung chống phá trong suốt quá trình cách mạng, xây dựng, hoàn thiện nhà nước
XHCN Việt Nam. Vậy bản chất của Nhà nước pháp quyền XHCN có đồng nhất nhà nước
pháp quyền TBCN? Mục đích, âm mưu mà các đối tượng hướng tới là gì?
Khái niệm “Nhà nước pháp quyền XHCN” lần đầu tiên được nêu
ra tại Hội nghị lần thứ hai Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá VII (ngày
29/11/1991) và tiếp tục được khẳng định tại Hội nghị toàn quốc giữa nhiệm kỳ
khoá VII của Đảng năm 1994 cũng như trong các văn kiện khác của Đảng.
Sau đó, tại các Đại
hội lần thứ X và XI của Đảng đã có bước tiến trong nhận thức về xây dựng Nhà nước
pháp quyền XHCN ở nước ta.
Tại Điều 2 Hiến pháp
2013 khẳng định:
1. Nhà nước Cộng hòa
xã hội chủ nghĩa Việt Nam là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của Nhân dân,
do Nhân dân, vì Nhân dân.
2. Nước Cộng hòa xã
hội chủ nghĩa Việt Nam do Nhân dân làm chủ; tất cả quyền lực nhà nước thuộc về
Nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân
và đội ngũ trí thức.
3. Quyền lực nhà nước
là thống nhất, có sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước
trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp.”
Nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam khác nhà nước pháp quyền
tư sản ở chỗ, pháp quyền dưới chế độ tư bản về thực chất là công cụ bảo vệ và
phục vụ cho lợi ích của giai cấp tư sản. Trong khi bản chất nhà nước pháp quyền
XHCN Việt Nam như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định, đó là Nhà nước “hướng
tới các giá trị tiến bộ, nhân văn, dựa trên nền tảng lợi ích chung của toàn xã
hội hài hòa với lợi ích chính đáng của con người, khác hẳn về chất so với các
xã hội cạnh tranh để chiếm đoạt lợi ích riêng giữa các cá nhân và phe nhóm, do
đó cần và có điều kiện để xây dựng và đồng thuận xã hội thay vì đối lập, đối
kháng xã hội. Trong chế độ chính trị XHCN, mối quan hệ giữa Đảng, Nhà nước và
Nhân dân là mối quan hệ giữa các chủ thể thống nhất về mục tiêu và lợi ích, mọi
đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật và hoạt động của nhà nước đều vì lợi
ích của Nhân dân, lấy hạnh phúc của Nhân dân làm mục tiêu phấn đấu.
Mô hình chính trị và cơ chế vận hành tổng quát là Đảng lãnh
đạo, Nhà nước quản lý và Nhân dân làm chủ. Dân chủ là bản chất của chế độ XHCN,
vừa là mục tiêu, vừa là động lực của công cuộc xây dựng CNXH; xây dựng nền dân
chủ XHCN, bảo đảm quyền lực thực sự thuộc về nhân dân là một nhiệm vụ trọng yếu,
lâu dài của các mạng Việt Nam”.
Từ khi Nhà nước Việt
Nam Dân chủ cộng hòa được thành lập, việc xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp
quyền XHCN là vấn đề lý luận và thực tiễn hết sức mới mẻ, chưa có tiền lệ, đòi
hỏi phải có sự nhận thức lý luận khoa học, cách mạng, giữ vững định hướng XHCN
trong xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN của dân, do dân, vì dân,
đáp ứng yêu cầu đưa đất nước vào giai đoạn phát triển mới. Do đó việc lãnh đạo,
tổ chức nghiên cứu, xây dựng, thực hiện đề án chiến lược này là khách quan,
khoa học, vừa kế thừa, phát huy những thành tựu đạt được, vừa phát triển, hoàn
thiện, đáp ứng yêu cầu xây dựng, bảo vệ Tổ quốc, đưa đất nước vào giai đoạn
phát triển mới.
Như vậy, không thể lập
luận rằng “xây dựng Nhà nước pháp quyền là đi theo con đường TBCN”, không thể
xuyên tạc ở Việt Nam “chỉ có đảng trị, không pháp quyền”, rêu rao “pháp trị thì
xã hội không thể có tự do, dân chủ, nhân quyền”... Mô hình nhà nước “tam quyền
phân lập” không phải là khuôn mẫu, tiến bộ về tự do, dân chủ nhân quyền. Đây là
luận điệu hết sức nguy hiểm. Đưa ra luận điệu này, các đối tượng nhằm cố tình
phê phán thể chế chính trị, vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước; ca ngợi,
cổ súy, hướng lái, thúc đẩy mô hình nhà nước tam quyền phân lập, những cái gọi
là giá trị “tự do, dân chủ, nhân quyền” phương Tây; dẫn dắt, gieo rắc nhận thức
lệch lạc, xuyên tạc bản chất, vị trí, vai trò của nhà nước pháp quyền XHCN;
chia rẽ khối đại đoàn kết, mối quan hệ, thể chế Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản
lý, Nhân dân làm chủ. Mặt khác, việc tung ra luận điệu trên làm méo mó bản chất,
tính ưu việt của chế độ xã hội, làm giảm uy tín, vị thế Nhà nước pháp quyền
XHCN Việt Nam trên trường quốc tế.
Vấn đề là Đảng, Nhà
nước ta nghiêm túc nhìn nhận hạn chế, thiếu sót, đưa ra các giải pháp trước mắt
và lâu dài để chấn chỉnh, đặc biệt là việc xây dựng Đề án “Chiến lược xây dựng
và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam đến năm 2030, định hướng đến
năm 2045”. Vì vậy, không có lý do gì để các đối tượng tự xưng “nhà dân chủ” giở
trò “đâm bị thóc, chọc bị gạo”, xuyên tạc tình hình, bôi nhọ Đảng, Nhà nước Việt
Nam.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét