Quyền con người
(Human rights, Droits de LHomme) là toàn bộ các quyền, tự do và đặc quyền được
công nhận dành cho con người do tính chất nhân bản của nó, sinh ra từ bản chất
con người chứ không phải được tạo ra bởi pháp luật hiện hành. Đây là những quyền
tự nhiên, thiêng liêng và bất khả xâm phạm do đấng tạo hóa ban cho con người
như quyền sống, quyền tự do và mưu cầu hạnh phúc, những quyền tối thiểu của con
người mà bất kỳ chính phủ nào cũng phải bảo vệ. Những năm qua, Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam luôn nỗ lực để nhân
quyền được bảo đảm, ngày càng phát triển. Những thành tựu trong công cuộc bảo
vệ và phát triển quyền con người mà Việt Nam đã đạt được là hết sức rõ ràng,
được thế giới đánh giá cao. Kết quả ấy là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa bản chất
ưu việt, tiến bộ của chế độ xã hội chủ nghĩa với truyền thống nhân đạo, nhân
văn của dân tộc Việt Nam, giữa chính sách nhất quán của Nhà nước Việt Nam luôn
đặt con người là trọng tâm trong sự phát triển đất nước, với việc thực hiện
nghiêm túc các chuẩn mực và nghĩa vụ được quy định trong các Công ước quốc tế
cơ bản về quyền con người mà Việt Nam đã tham gia.
Có thể khẳng
định Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam có quyền tự hào về những kết quả đã đạt
được trong việc thúc đẩy và bảo vệ quyền con người ở Việt Nam, xứng đáng với sự
đánh giá cao của đông đảo dư luận quốc tế. Thế nhưng, với những mục tiêu và ý
đồ chính trị riêng một số thế lực thù địch đã và đang tìm mọi cách xuyên tạc và
vu cáo Việt Nam về các vấn đề nhân quyền, dân chủ, tôn giáo, dân tộc. Họ thường
vu cáo Việt Nam vi phạm các quyền dân sự, chính trị và các quyền tự do cá nhân,
trong đó có việc hạn chế và đàn áp quyền tự do ngôn luận, tự do chính kiến; chỉ
trích Việt Nam bắt giam và xét xử không theo chuẩn mực quốc tế những người mà
họ gọi là “nhà đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền”; xuyên tạc chính sách đoàn
kết và bình đẳng giữa các tôn giáo, dân tộc của Nhà nước Việt Nam; ra sức chỉ
trích vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, đòi xoá bỏ Điều 4 của Hiến
pháp năm 2013 quy định về vị trí và vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam trong hệ
thống chính trị của đất nước. Cùng với đó là các tổ chức cực đoan, hoạt động
khủng bố như “Việt Tân”; “Quỹ Người Thượng” ; “Tin lành Đề ga”… được che chở,
hà hơi, tiếp sức của một số tổ chức phi chính phủ ra sức hoạt động ly khai. Vì
mục đích đó chúng thường xuyên rêu rao vu cáo Việt Nam “đàn áp, bắt giam và
cưỡng bức người dân tộc ít người bỏ đạo Tin lành ở Tây Nguyên”, tìm mọi cách
gây chia rẽ, phá hoại đoàn kết dân tộc, kích động bạo loạn... mà các vụ biểu
tình, bạo loạn tại Tây Nguyên năm 2001, 2004 và 2023, sự kiện Mường Nhé (Điện
Biên) năm 2011 là những biểu hiện cụ thể.
Như chúng ta đã
biết năm 1975 một số phần tử phản động chạy ra nước ngoài đứng ra tập hợp,
thành lập các tổ chức ra sức chống phá, bôi nhọ hình ảnh của chính nước mình.
Núp dưới chiêu bài “dân chủ, nhân quyền” một số lực lượng nước ngoài đã ủng hộ
các tổ chức trên nhằm gia tăng các hoạt động chống phá. Họ tìm mọi cách che chở
cho một nhúm người đội lốt “đấu tranh cho tự do, nhân quyền” để phục vụ cho
tham vọng cá nhân và lợi ích của nước ngoài. Trong nhiều trường hợp họ đánh lộn
sòng biến những kẻ vi phạm pháp luật, thành các “chiến sĩ bảo vệ tự do, dân
chủ, nhân quyền”. Những luận điệu, mô hình của những kẻ mệnh danh là “chiến sĩ
đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền” muốn áp đặt ở Việt Nam chẳng qua cũng
chỉ là những bản sao tồi mô hình xa lạ của những nước có hoàn cảnh lịch sử, văn
hóa, kinh tế hoàn toàn khác. Nếu thực sự “yêu nước” thì họ đã chẳng núp bóng
ngoại bang để gây khó dễ cho đất nước. Tương tự, việc chăm lo tới quyền “tự do
tôn giáo” của những kẻ đội lốt tôn giáo đi làm chính trị thực chất là phục vụ
cho bên ngoài chứ đâu có chăm lo tới đời sống của giáo dân và các tín đồ.
Một lần nữa
chúng ta khẳng định sự thật bảo vệ và phát triển quyền con người ở Việt Nam là
hết sức rõ ràng. Tất cả những gì mà Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam đạt
được đã bác bỏ hoàn toàn các luận điểm sai trái, xuyên tạc của các thế lực thù
địch, phản động. Tình hình hiện nay đã khác trước. Nước Việt Nam đã trở thành
một quốc gia thống nhất, có chủ quyền, một chủ thể bình đẳng trong cộng đồng
quốc tế, muốn là bạn và đối tác tin cậy của tất cả các nước. Cơ sở cho mối quan
hệ ổn định giữa các quốc gia chỉ có thể là nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ
quyền của nhau, không can thiệp công việc nội bộ của nhau, hợp tác bình đẳng
cùng có lợi, thông qua đối thoại để giải quyết mọi bất đồng, khác biệt. Mọi
hoạt động lợi dụng dân chủ, nhân quyền để can thiệp vào công việc nội bộ của
nước khác đều là trái với nguyên tắc quốc tế.
Chúng ta, những công dân chân
chính của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, cần nhận thức rõ vấn đề này
và kiên quyết đấu tranh loại bỏ những luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù
địch để bảo vệ quyền con người, quyền công dân mà chúng ta đang thụ hưởng trên
cơ sở hiểu biết và thực thi theo đúng hiến pháp, pháp luật, đồng thời tíc cực
chủ động đấu tranh với những quan điểm sai trái phản động./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét