Ngày 31/7/2023, một tổ chức phi lợi nhuận với tên gọi Quỹ Nhân quyền (Human Rights Foundation – HRF) có trụ sở tại New York, Mỹ đã công bố báo cáo cho rằng Việt Nam nằm trong số quốc gia đàn áp báo chí nhất ở châu Á. Những cáo buộc trên nhằm mục đích tuyên truyền, vu cáo Việt Nam “đàn áp tự do ngôn luận, tự do báo chí” vi phạm tự do, dân chủ và nhân quyền. Theo thông tin trên mạng Internet thì tổ chức này được thành lập vào năm 2005 bởi người có tên là Thor Halvorssen, một nhà sản xuất phim và nhà hoạt động nhân quyền người Venezuela hiện đang sống lưu vong tại Mỹ. Nếu lúc đầu đọc qua tên của HRF, nhiều người sẽ lầm tưởng đây là Tổ chức theo dõi nhân quyền (HRW). Tuy nhiên, do mới được thành lập nên so với các tổ chức trước đó như Tổ chức phóng viên không biên giới (RSF), Tổ chức Bảo vệ ký giả (CPJ), Ngôi nhà tự do (Freedom House)… thì đây là một tổ chức ít được biết đến.
Cách
đưa tin của HRF thiên lệch, sai trái, có dụng ý nhằm vào chỉ trích, phê phán
các nước đang hướng theo các giá trị khác với ý thức hệ tư bản và các nước theo
đạo Hồi; đồng thời tâng bốc các giá trị “tự do, dân chủ” kiểu Mỹ. Do đó, kể từ
khi thành lập đến nay, tổ chức này lặp lại điệp khúc “chọc gậy bánh xe” như một
số tổ chức cùng tên gọi “hoạt động nhân quyền” đã khiến tính công tâm, độc lập
như tiêu chí của HRF đưa ra chỉ là sự xảo trá, trở thành con rối đội lốt nhân
quyền phục vụ mục đích chính trị. Số này là những phần tử chống đối, thường
xuyên viết bài trên mạng xã hội, trả lời phỏng vấn báo chí nước ngoài rồi tự
coi mình là “nhà báo”! Phải chăng, bất kể facebooker hay blogger nào đó vi phạm
pháp luật Việt Nam, gây nguy hại cho an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội
cũng được HRF coi là “nhà báo”? Điều đó cho thấy HRF đang thực hiện không đúng
tôn chỉ, mục đích của chính họ đặt ra là “bảo vệ tự do dân chủ, nhân quyền”.
Cũng
như mọi quốc gia trên thế giới, quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận ở Việt Nam
là quyền tự do có giới hạn. Việc giới hạn quyền tự do đó được quy định theo
“nguyên tắc gây hại”, “nguyên tắc xúc phạm”, hoặc xung đột với các quyền khác.
Những quy định hạn chế quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận trong luật pháp Việt
Nam đối với một số trường hợp là hoàn toàn tương thích với các văn kiện quốc tế
về quyền con người mà Việt Nam đã cam kết.
Quan
điểm xuyên suốt và nhất quán của Đảng, Nhà nước Việt Nam là tôn trọng và bảo đảm
quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí của công dân. Điều 25, Hiến pháp (năm
2013) ghi rõ: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông
tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy
định”. Đảng và Nhà nước Việt Nam luôn tạo mọi điều kiện thuận lợi để quyền tự
do báo chí, tự do ngôn luận của công dân được thực hiện theo đúng quy định của
pháp luật. Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng đã đề ra chủ trương “Xây dựng nền
báo chí, truyền thông chuyên nghiệp, nhân văn và hiện đại”. Tại Chương II, Luật
Báo chí (năm 2016) cũng quy định về quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận trên
báo chí của công dân.
Trong
đó, Điều 13 quy định: “Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện
quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí và để báo chí phát huy
đúng vai trò của mình”; “Báo chí, nhà báo hoạt động trong khuôn khổ pháp luật
và được Nhà nước bảo hộ. Không ai được lạm dụng quyền tự do báo chí, quyền tự
do ngôn luận trên báo chí để xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp
pháp của tổ chức và công dân”.
Điều 14, Luật Báo chí đã bổ sung một số đối tượng được thành lập tạp chí
khoa học, như: cơ sở giáo dục đại học theo quy định của Luật Giáo dục đại học;
tổ chức nghiên cứu khoa học, tổ chức nghiên cứu khoa học và phát triển công nghệ
được tổ chức dưới hình thức viện hàn lâm, viện theo quy định của Luật Khoa học
và Công nghệ; bệnh viện từ cấp tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương hoặc tương
đương trở lên. Quy định này cũng cho phép các cơ sở giáo dục, tổ chức khoa học
và công nghệ thuộc loại hình tư thục, có đầu tư của nước ngoài được phép ra tạp
chí khoa học.
Với những
quy định này, mọi người đều có thể tham gia vào hoạt động báo chí, tự do tìm kiếm,
phát hiện đề tài và đưa ra sản phẩm báo chí, đảm bảo quyền tự do hoạt động theo
quy định của Luật Báo chí và các luật liên quan.
Theo số liệu chính thức của Bộ Thông tin và Truyền thông, tính đến hết
năm 2022, nước ta có 869 cơ quan báo chí được cấp phép. Tất cả đều thuộc các tổ
chức của Đảng, Nhà nước, các tổ chức chính trị – xã hội, các tổ chức xã hội –
nghề nghiệp, các hội nghề nghiệp… với khoảng 41.000 người hoạt động trong lĩnh
vực báo chí, trong đó có 19.356 trường hợp được cấp thẻ nhà báo. Đây chính là
“binh chủng” truyền thông đa phương tiện, tạo ra sức mạnh truyền thông cộng hưởng,
giữ vai trò định hướng, chi phối thông tin, với vị thế là nguồn thông tin chính
thống. Cùng với các cơ quan báo chí, mạng xã hội tại Việt Nam cũng phát triển
vô cùng mạnh mẽ.
Theo
Báo cáo Digital tại Việt Nam 2023 được We are social đưa ra, tính đến đầu năm
2023, nước ta có 77,93 triệu người sử dụng Internet, chiếm khoảng 79,1% tổng
dân số, tăng thêm 5,3 triệu người so với năm 2022. Số lượng người đang dùng mạng
xã hội là khoảng 70 triệu người. Trong đó, 5 ứng dụng mạng xã hội phổ biến là
Facebook (91,6%), Zalo (90,1%), TikTok (77,5%), Facebook Messenger (77%) và
Instagram (55,4%). Thông qua mạng xã hội, mỗi người dùng đều dễ dàng đăng tải,
chia sẻ, bình luận thông tin liên quan đến mọi mặt của đời sống xã hội.
Trong
thời gian qua, báo chí đã có những đóng góp vô cùng quan trọng trong việc xây dựng
và bảo vệ Tổ quốc, đặc biệt, trong công cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng,
vừa góp phần phát hiện các vụ việc vi phạm, vừa đóng góp những ý kiến, giải
pháp để hoàn thiện thể chế phòng, chống tham nhũng. Cùng các cơ quan báo chí
trong nước, trong quá trình hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng, nhiều cơ quan
báo chí nước ngoài đã đặt văn phòng đại diện hoặc cử phóng viên thường trú tại
Việt Nam. Ngoài ra, hiện có khoảng 57 kênh truyền hình nước ngoài được cung cấp
trên dịch vụ truyền hình của Việt Nam. Rõ ràng, đời sống báo chí ở Việt Nam
đang diễn ra hết sức sôi nổi. Từ thực tiễn trong nước cùng sự soi chiếu đối với
các quốc gia trên thế giới cho thấy, quyền tự do báo chí và tự do ngôn luận của
người dân Việt Nam luôn được bảo đảm. Đó là sự thật không thể xuyên tạc.
Báo
cáo cho rằng Việt Nam nằm trong số quốc gia “đàn áp báo chí nhất ở châu Á” của
HRF dựa trên những thông tin sai trái của các tổ chức, cá nhân phản động, các đối
tượng hoạt động chống phá Việt Nam nên không thể coi đó là kết quả khảo sát,
căn cứ đánh giá về tự do báo chí, dân chủ, nhân quyền. Rõ ràng, HRF dù với tên
gọi có thể khác về câu chữ nhưng động cơ, cách làm cũng chỉ là sự tái diễn những
điêp khúc mà những tổ chức như HRW, RSF, CPJ… đã làm.
PXC
0 nhận xét:
Đăng nhận xét