“Chộp” rất nhanh những vụ việc “nóng”, nhạy cảm, khai thác
triệt để những bất cập, thiếu sót trong chủ trương hay triển khai các chính
sách phát triển kinh tế - xã hội của chính quyền các cấp, đưa lên mạng xã hội
để mỉa mai, chỉ trích, phán xét một cách tiêu cực là một xu hướng mà không ít
người trong xã hội hiện nay hưởng ứng. Điều đáng nói, trong đó có những trường
hợp là cán bộ, đảng viên.
Sẽ không có gì đáng phê phán hay quan ngại nếu sự chỉ trích
ấy không mang tính một chiều với cách nhìn phiến diện, được đưa ra bởi những
những ngôn từ gay gắt, thiếu thiện chí. Thậm chí, từ những việc rất nhỏ, rời
rạc và đơn lẻ, họ cố tình gán ghép sự việc “bé xé ra to”, rồi quy kết, chĩa mũi
công kích về phía chính quyền, vào hệ thống chính trị và thể chế. Bất chấp
những nỗ lực khắc phục hạn chế, hay giải thích nguyên nhân của những điểm bất
cập trong triển khai chủ trương, chính sách, vụ việc cụ thể từ phía chính
quyền, họ vẫn phớt lờ, tiếp tục hằn học, đả kích.
Có phải xu hướng chỉ nhìn mặt trái của vấn đề đã đóng
khung, gò bó cách nhìn ấy? Hay năng lực nắm bắt, hiểu bản chất những hiện tượng
mà họ đưa ra chỉ trích, phán xét là có hạn? Câu trả lời là không. Ở vị trí của
một cán bộ, đảng viên, cá nhân đó chắc chắn có đủ trình độ nhận thức được những
ngôn từ thừa chỉ trích, thiếu trách nhiệm, những phán xét vô căn cứ có thể ít
nhiều gây ra tác hại, hậu quả cho xã hội, nhất là khi những thông tin tiêu cực
đó bị phát tán khó lường trong một thế giới trực tuyến kết nối, tương tác cao
như ngày nay. Ngay cả khi chưa thực sự nhận thức đầy đủ về điều đó, câu hỏi đặt
ra là tại sao họ không bắt đầu bằng sự lựa chọn những cách nhìn mang tính xây
dựng để phản biện, góp ý? Tại sao khi bắt đầu một vụ việc, họ không chịu đặt nó
trong cái nhìn đa chiều, cả mặt tích cực và mặt hạn chế, để khách quan đánh
giá, thay vì buông ra những lời lẽ phê phán chủ quan, quy chụp, sai lệch… Xét
cho cùng, việc làm ấy trước hết xuất phát từ xu hướng thích chỉ trích, bất luận
hành động đó là thiếu trách nhiệm với xã hội, với mọi người xung quanh. Họ tự
cho mình cái quyền là “quan toà” để phán xét và buộc tội tất cả. Điều đó không
chỉ cho thấy một lỗ hổng trong nhân cách, mà xu hướng này cũng đồng thời cho
thấy sự dao động nhất định trong tư tưởng của họ, bởi rõ ràng nó thể hiện sự
thiếu niềm tin vào những chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước.
Nguy hại hơn, xu hướng này không chỉ khiến gây thêm bất
đồng thuận xã hội, gây khó khăn cho việc triển khai các chủ trương, chính sách
của Đảng và Nhà nước, làm chia rẽ giữa cấp uỷ, chính quyền các cấp với người
dân…, mà vô tình hay hữu ý còn tiếp tay cho sự chống phá của các thế lực thù
địch. Đối với người cán bộ, đảng viên, đây là một biểu hiện của việc “tự diễn
biến”, mà nếu kéo dài trầm trọng thêm sẽ dẫn tới suy thoái về tư tưởng chính
trị, đưa họ xa dần bản chất trong sáng, cách mạng của người cán bộ, đảng viên.
Để đấu tranh, ngăn chặn với xu hướng này, mỗi cán bộ, đảng viên cần nhận thức
rõ tác hại của việc chỉ trích một chiều, phiến diện, từ đó không tiếp tay cho
những phán xét thiếu trách nhiệm. Bên cạnh đó, không ngừng học tập, nâng cao
trình độ của bản thân, tiếp nhận thông tin có ý thức, tích cực góp ý, phản biện
trên tinh thần xây dựng. Qua đó, nêu cao ý thức của mỗi cán bộ, đảng viên trong
sử dụng phương tiện truyền thông một cách đúng đắn, kết nối xã hội bằng sự chia
sẻ và trách nhiệm./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét