Trước hết, thông qua tiến trình hội nhập quốc tế, các thế lực thù địch đẩy mạnh các hoạt động chống phá. Lợi dụng Việt Nam tiến hành hội nhập quốc tế mà bắt đầu từ hội nhập kinh tế quốc tế, các thế lực thù địch thúc đẩy hình thành những yếu tố phi xã hội chủ nghĩa, gia tăng mặt trái của nền kinh tế thị trường, nhằm làm cho Nhà nước mất khả năng kiểm soát, điều hành nền kinh tế, từ khống chế về kinh tế để chuyển hóa và gây sức ép về chính trị. Chúng ngầm thâm nhập, móc nối với các đối tượng phản động, gây dựng lực lượng đối lập, mua chuộc, lôi kéo những cán bộ, đảng viên, quần chúng thoái hóa, biến chất, cơ hội chính trị, triệt để lợi dụng sơ hở của chính sách, khoét sâu mâu thuẫn nội bộ, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” ngay từ bên trong. Chúng đưa ra các yêu cầu mang tính áp đặt phi lý, như đặt điều kiện để có “thỏa thuận”, “hợp tác” thì ta phải “cải cách”, “đổi mới” về tư tưởng, chính trị, pháp luật; phải thay thế chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh bằng hệ tư tưởng dân chủ tư sản; đòi Nhà nước xóa bỏ Điều 4 của Hiến pháp và một số điều về an ninh quốc gia trong Bộ luật Hình sự hiện hành; đòi thực hiện tự do báo chí, tự do ngôn luận theo tiêu chí phương Tây... nhằm tạo nên những tiền đề gây mất ổn định chính trị, mất độc lập, tự chủ của đất nước.
Tuyên truyền các luận điệu trái chiều, xuyên tạc với nội dung “hội nhập
quốc tế sẽ làm mất độc lập, tự chủ và bản sắc dân tộc”. Thời gian gần
đây, trên một số trang mạng xã hội, facebook, website cá nhân xuất hiện ngày
càng nhiều những luận điệu suy diễn của một số đối tượng tự xưng là “yêu nước”,
“nhà dân chủ”, “trí thức”, “học giả” dưới các hình thức “lời kêu gọi”, “tư
vấn”, “phản biện”, “kiến nghị”, “góp ý”... nhằm bác bỏ, phủ nhận đường lối,
quan điểm hội nhập quốc tế của Đảng và Nhà nước ta. Từ việc tuyệt đối hóa và
cho rằng độc lập, tự chủ là một “hằng số bất biến”, là không thể tương tác,
dung hợp với hội nhập quốc tế, hội nhập quốc tế làm gia tăng sự phụ thuộc lẫn
nhau giữa các nước nên đã hội nhập quốc tế là không thể giữ được độc lập, tự
chủ; muốn có độc lập, tự chủ thì không thể hội nhập quốc tế; càng hội nhập quốc
tế một cách sâu rộng sẽ càng bị lệ thuộc vào các nước tư bản phát triển và
không sớm thì muộn sẽ bị đi chệch hướng xã hội chủ nghĩa. Có người đã ví hội
nhập quốc tế là vô cùng nguy hiểm như “bơi ra biển lớn”, như bước vào “vòng
xoáy thời cuộc”, cho nên đất nước sẽ bị “lạc phương hướng, mất tự chủ, không có
đường thoát”. Hoặc họ “biện giải” rằng Việt Nam chưa có đủ các điều kiện nên
khi hội nhập quốc tế, Đảng, Nhà nước ta đã “nhập khẩu nguy cơ”; thậm chí, cực
đoan hơn, xem thế giới như một phức thể quá khó lường, cần “đề cao cảnh giác”,
“khuyến cáo” nên đóng cửa khép kín, không cần hội nhập quốc tế. Lại có những
người “tư vấn” với Đảng, Nhà nước hãy “vứt bỏ quan điểm” đấu tranh phòng, chống
“diễn biến hòa bình” vì nếu còn cảnh giác và chống “diễn biến hòa bình”, thì
các nước phát triển phương Tây sẽ không muốn và không dám hợp tác với
Việt Nam...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét