Đạo công giáo ở
Việt Nam luôn đồng hành, phát triển cùng dân tộc, ngày càng khẳng định được vị
trí vai trò cùng toàn dân xây dựng đất nước, những đóng góp của công giáo trong
xây dựng đất nước không hề nhỏ trên lĩnh vực y tế, nhân đạo, giáo dục… mối đoàn
kết giữa Đảng, nhà nước và công giáo ngày càng khăng khít. Nhưng các thế lực thù địch lại có âm mưu xuyên tạc chia
rẽ Đảng, nhà nước với đạo Công giáo ở Việt Nam.
Chúng xuyên tạc
đạo Công giáo trong lịch sử chúng cho rằng: “Giáo dân Công giáo đã đóng góp
quan trọng vào các phong trào đấu tranh chống lại chính quyền cộng sản, đặc
biệt là vào thập niên 1950 và 1960 tại miền Bắc”. Chúng giải thích: “Giáo dân
chống lại chính quyền cộng sản tại Việt Nam chủ yếu là do họ không đồng ý với
chính sách cộng sản về tôn giáo và quyền con người... thường áp đặt các quy
định để kiểm soát tôn giáo”. Đây là sự xuyên tạc, đi ngược lại lịch sử nói
chung, về tôn giáo, đạo Công giáo nói riêng. Như chúng ta đã biết trong thập niên
1950 - 1960, chẳng có “phong trào đấu tranh chống lại chính quyền cộng sản” nào
cả, chỉ có các cuộc kháng chiến của nhân dân Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam
lãnh đạo chống lại thực dân Pháp, đế quốc Mỹ xâm lược - những kẻ đã dựng lên
chính quyền tay sai để đàn áp cách mạng, giết hại đồng bào (trong đó có tín đồ
Công giáo). Chúng còn tuyên truyền: “Cộng sản là vô thần sẽ tiêu diệt tôn
giáo”, “thà mất nước còn hơn mất Chúa”…
Lịch sử dân tộc
ta đã chứng minh tôn giáo ở Việt Nam luôn đồng hành cùng dân tộc. Nhưng trước sự kích động, lôi kéo của ngoại
bang và tay sai, một bộ phận giáo dân đã mắc mưu, ngộ nhận tin theo luận điệu
thâm độc đó, làm tay sai, công cụ chống phá cách mạng, cản trở cuộc kháng chiến
chống xâm lược, thống nhất đất nước. Số người này không đại diện cho đại đa số
tín đồ Công giáo ở Việt lúc bấy giờ, họ chỉ là những người bị lợi dụng để chống
phá cách mạng. Bởi vì, đa số tín đồ tôn giáo nói chung, tín đồ Công giáo nói
riêng đều nhận thức được quan điểm xuyên suốt của Đảng, Bác Hồ là “tự do tín
ngưỡng, tôn giáo”, “lương giáo đoàn kết”. Đảng, Chính phủ, chính quyền các cấp
luôn quan tâm sâu sắc đến lợi ích thiết thực của giáo dân cả phần đời và phần
đạo, đặc biệt về sản xuất, ăn ở, học hành, gửi thư thăm hỏi, động viên, tặng
quà... Với những người lầm đường lạc lối, chúng ta luôn kiên trì thuyết phục,
cảm hoá với thái độ khoan dung độ lượng, lời lẽ chân tình, bởi họ đều là “ruột
thịt”, “con Lạc, cháu Hồng”, đều có lòng yêu nước nhưng do mắc mưu kẻ địch nên
chưa nhận ra lẽ phải và luôn “mong những đồng bào đó mau mau giác ngộ và quay
về với kháng chiến để phụng sự Chúa, phụng sự Tổ quốc”. Thực tế đã chứng minh,
do có quan điểm và ứng xử với tôn giáo phù hợp, Đảng, Bác Hồ đã cảm hoá được đa
số chức sắc, tín đồ các tôn giáo theo Đảng làm cách mạng.
Cùng với những
luận điệu đó chúng xuyên tạc đạo Công giáo hiện nay. Họ cho rằng, hiện nay tín
đồ Công giáo đang cùng các tín đồ “tôn giáo bạn”, “các nhà hoạt động bênh vực
nhân quyền” thực hiện các hoạt động nhằm “không ngừng đấu tranh cho tự do tôn
giáo ở Việt Nam và toàn thế giới”. Chúng cũng chỉ ra những người tiêu biểu, là
“các tu sĩ và giáo dân đấu tranh cho tự do tôn giáo và nhân quyền, môi trường”:
Lê Ngọc Thanh, Đặng Hữu Nam, Lê Đình Lượng, Nguyễn Đình Thục…. Thực chất đây là
luận điệu xuyên tạc, đánh tráo khái niệm giữa những tín đồ Công giáo “Kính
Chúa, yêu nước” với những kẻ lợi dụng tôn giáo để chống phá cách mạng.
Có thể khẳng
định rằng ở Việt Nam, các tôn giáo luôn chung sống hòa hợp, đồng hành cùng dân
tộc, có những đóng góp không nhỏ, gắn liền với sự hưng vong của dân tộc, với
tinh thần “Bàn thờ tôn giáo thì có nhiều nhưng bàn thờ Tổ quốc chỉ có một”, thể
hiện qua đường hướng, phương châm hành đạo: Phật giáo: “Đạo pháp - Dân tộc -
Chủ nghĩa xã hội”; Công giáo: “Sống Phúc Âm giữa lòng dân tộc để phục vụ hạnh
phúc của đồng bào”; Đạo Tin Lành:“Phụng sự Thiên Chúa, Tổ quốc và Dân tộc”….
Đại đa số tín đồ tôn giáo đều thừa nhận và thực hiện theo những giá trị văn hóa,
đạo đức tốt đẹp đó. Còn những âm mưu xuyên tạc, có những hoạt động trái ngược,
thì chúng thực sự là “Việt gian đồng thời cũng là giáo gian”, “Phản Chúa, phá
đạo”. Đây cũng là những kẻ mà các thế lực thù địch, phản động rêu rao đại diện
cho những “tổ chức tôn giáo độc lập”, vu khống Đảng, Nhà nước ta phân biệt, đối
xử và “đàn áp”.
Vấn đề lợi dụng
tín ngưỡng, tôn giáo chống phá cách mạng Việt Nam dù không mới, nhưng vẫn luôn
là thủ đoạn thâm độc, nguy hiểm của các thế lực thù địch, ảnh hưởng nghiêm
trọng đến đời sống xã hội nói chung, sinh hoạt, hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo
của đồng bào có đạo nói riêng. Âm mưu, thủ đoạn của chúng đã bị vạch trần, pháp
luật xử lý nghiêm minh, đồng thời bị chính các tổ chức tôn giáo, tín đồ lên án,
tẩy chay, kỷ luật. Thông qua đó, giúp cho mọi người phân biệt rõ đâu là sinh
hoạt tín ngưỡng, tôn giáo thuần túy, đúng đắn, đâu là những hoạt động lợi dụng
tín ngưỡng, tôn giáo để trục lợi, phản nước, hại dân. Đồng thời, làm cho dư
luận thế giới có cái nhìn khách quan, chính xác về tình hình tôn giáo ở Việt
Nam. Vì vậy trách nhiệm của mỗi chúng ta cần tiếp tục nhận thức rõ bản chất, âm
mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch, đấu tranh không khoan nhượng, xây dựng
đất nước đoàn kết không phân biết theo hoặc không theo tôn giáo.
TA11
0 nhận xét:
Đăng nhận xét