Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

BUÔN THAY CHO MỘT VỊ TƯƠNG “CÔNG THẦN

       Bệnh “công thần” là một căn bệnh tự diễn biến ở mỗi con người, nhất là những người đã có một chút thành tích đóng góp cho một nhóm người, một tổ chức. Tác hại của căn bệnh này là có thể bóp méo hình ảnh đẹp của chủ nhân và xói mòn niềm tin của những người khác đối với người đó. Nhưng buồn thay một điều là chính chủ thể “công thần” lại khó nhận ra mà ngày càng trở nên hoang tưởng với những điều mình đang làm.
Gần đây, một vị tướng, người đã từng đem đến niềm tin chiến thắng cho lớp lớp thanh niên tham gia chiến đấu dành độc lập dân tộc lại bị căn bệnh “công thần” xâm lấn - đó là thiếu tướng Lê Mã Lương, người đã trở thành một biểu tưởng sáng ngời bởi câu nói: “Cuộc đời đẹp nhất là trên trận tuyến đánh quân thù”.
Chúng ta không khó khăn khi tiếp cận hình ảnh của ông Lê Mã Lương trên một số diễn đàn mang danh các cuộc “hội thảo” với những lời nói vô cùng hàm hồ dưới sự cổ súy của những gương mặt thường xuyên chống đối chính quyền. Không khó để chúng ta có thể nhận ra những gương mặt xuất hiện trên những đoạn clip là nhưng thành phần bất mãn mượn danh các nhà khoa học. Những lời độc thoại của ông Lê Mã Lương được  phát ra có vẻ rất hùng hồn, mãnh liệt. Nhưng than ôi ! ông đã không nhận ra chính những lời lẽ đó đã và đang xóa nhòa đi những hình ảnh đẹp đẽ của ông đã được bao thế hệ thanh niên, học sinh dành cho ông. Ông hoang tưởng rằng những thành tích và danh hiệu mà ông có được là của cá nhân.
 Càng phát biểu thì ông lại trở nên hoang tưởng đến không còn nhận ra mình là ai nữa. Thậm chí, ông còn khoác trên mình bộ quân phục với hàm tướng khi khêu gợi nỗi đau của những người dân Việt Nam, ông còn dám sỉ nhục đến sự hy sinh bất khuất của những chiến sĩ đã ngã xuống vì sự toàn vẹn của lãnh thổ, nền hòa bình của Quốc gia, dân tộc - một điều thiêng liêng đã ghi vào trái tim, thấm đến từng giọt máu của người dân Việt Nam. Ông tưởng rằng chỉ với vài ba câu nói hàm hồ đó mà làm lung lạc được niềm tin của người dân Việt Nam bất khuất. ÔNG ĐÃ LẦM - thành tích của ông chỉ là một việc nhỏ trong vô vàn sự hy sinh, mất mát của hàng vạn liệt sĩ đã ngã xuống để có được ngày hôm nay, để có điều kiện cho những người may mắn ở lại hưởng thụ những hạnh phúc của một đất nước hòa bình, trong đó có cả gia đình của ông.
Nếu ông không sớm tỉnh ngộ, một điều chắc chắn rằng lịch sử Việt Nam sẽ phán xét danh dự của ông. Người dân Việt Nam sẽ không tha thứ cho một “công thần” như ông và rồi kẻ thù cũng không bao giờ dung nạp một người bán nước như ông. Buồn thay cho một vị tướng “ công thần”.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét