Chống phá cách
mạng Việt Nam là âm mưu cố hữu, thuộc về bản chất và không bao giờ thay đổi của
các thế lực thù địch. Hiện nay, chủ nghĩa đế quốc đang đẩy mạnh chiến lược
“Diễn Biến Hoà Bình” chống Việt Nam với phương châm lấy chống phá về chính trị,
tư tưởng làm hàng đầu, kinh tế là mũi nhọn, ngoại giao làm hậu thuẫn, tôn giáo,
dân tộc làm ngòi nổ, kết hợp với bạo loạn lật đổ, uy hiếp, răn đe, gây sức ép
về quân sự.
Như vậy vấn đề
dân tộc, tôn giáo là một trong những lĩnh vực trọng yếu mà các thế lực thù địch
lợi dụng để chống phá cách mạng Việt Nam. Âm mưu chủ đạo của việc lợi dụng vấn
đề dân tộc, tôn giáo là sử dụng “ngòi nổ” dân tộc, tôn giáo làm nguyên cớ, cùng
với việc lợi dụng trên các lĩnh vực kinh tế, chính trị, tư tưởng để chuyển hoá
chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam; xoá vai trò lãnh đạo của Đảng với toàn xã
hội, thực hiện âm mưu “không đánh mà thắng”.
Để thực hiện âm mưu chủ đạo
đó, chúng lợi dụng vấn đề tôn giáo nhằm các mục tiêu cụ thể sau:
Trực tiếp phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân
tộc, chia rẽ đồng bào theo tôn giáo và không theo tôn giáo, giữa đồng bào theo
các tôn giáo khác nhau, hòng làm suy yếu khối đại đoàn kết dân tộc.
Kích động các dân tộc thiểu số, tín đồ chức
sắc các tôn giáo chống lại chính sách dân tộc, chính sách tôn giáo của Đảng,
Nhà nước; đối lập các dân tộc, các tôn giáo với sự lãnh đạo của Đảng nhằm xoá
bỏ sự lãnh đạo của Đảng đối với sự nghiệp cách mạng Việt Nam; vô
hiệu hoá sự quản lý của Nhà nước đối với các lĩnh vực đời sống xã hội, gây mất
ổn định chính trị - xã hội, nhất là vùng tôn giáo.
Chúng tạo dựng các tổ chức phản động trong các
dân tộc thiểu số, các tôn giáo như Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất, Hội
thánh Tin Lành Đề Ga, Nhà nước Đề Ga độc lập, Mặt trận giải phóng Khơme Crôm,
Mặt trận Chămpa…để tiếp tục chống phá cách mạng Việt Nam.
Thủ đoạn lợi dụng vấn đề tôn giáo
chống phá cách mạng Việt Nam của các thế lực thù địch rất thâm độc, tinh vi,
xảo trá dễ làm cho người ta tin và làm theo. Chúng thường sử dụng chiêu bài
“nhân quyền”, “dân chủ”, “tự do”; những vấn đề lịch sử để lại; những đặc điểm văn
hoá, tâm lý của đồng bào các tôn giáo; những khó khăn trong đời sống vật chất,
tinh thần của các tôn giáo…, để chống phá cách mạng Việt Nam.
Thủ đoạn đó dược biểu hiện cụ thể ở các dạng
sau:
Chúng tìm mọi cách xuyên tạc chủ nghĩa Mác –
Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, quan điểm, chính sách của Đảng, Nhà nước ta, mà
trực tiếp là quan điểm, chính sách tôn giáo của Đảng, Nhà nước ta. Chúng lợi
dụng những thiếu sót trong thực hiện chính sách tôn giáo để gây mâu thuẫn, tạo
cớ can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam.
Lợi dụng những
vấn đề tôn giáo để kích động, chia rẽ quan hệ lương - giáo và giữa
các tôn giáo hòng làm suy yếu khối đại đoàn kết toàn dân tộc.
Tập trung phá hoại các cơ sở kinh tế xã hội;
mua chuộc, lôi kéo, ép buộc đồng bào các tôn giáo chống đối chính quyền, vượt
biên trái phép, gây mất ổn chính trị - xã hội, bạo loạn, tạo các điểm nóng để
vu khống Việt Nam đàn áp các tôn giáo vi phạm dân chủ, nhân quyền để cô lập,
làm suy yếu cách mạng Việt Nam…
Âm mưu thủ
đoạn lợi dụng vấn đề tôn giáo chống phá cách mạng Việt Nam của các thế lực thù
địch rất nham hiểm. Tuy nhiên, âm mưu thủ đoạn đó của chúng có thực hiện được
hay không thì không phụ thuộc hoàn toàn vào chúng ta, mà chủ yếu phụ thuộc vào
tinh thần cảnh giác, khả năng ngăn chặn, sự chủ động tiến công của chúng ta. Để
vô hiệu hoá sự lợi dụng vấn đề tôn giáo ở Việt Nam của các thế lực thù địch thì
giải pháp chung cơ bản nhất là thực hiện tốt chính sách phát triển kinh tế - xã
hội, mà trực tiếp là chính sách tôn giáo, nâng cao đời sống vật chất, tinh thần
của nhân dân các tôn giáo, củng cố xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân
tộc, thực hiện thắng lợi công cuộc đổi mới, theo mục tiểu dân giàu, nước mạnh, xã hội công
bằng, dân chủ, văn minh.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét