Mặc dù CNXH đã sụp đổ ở Đông Âu và Liên Xô vào cuốinhững năm 90 của thế kỷ XX nhưng nó vẫn thể hiện sức mạnh và sức sống ngay trong những bước vận động quanh co của lịch sử.
Trong những năm tháng chủ nghĩa
xã hội lâm vào khủng hoảng nặng nề, những đầu óc tư bản đế quốc và phản động
trên thế giới đều chỉ biết hình dung ra viễn cảnh toàn bộ các quốc gia xã hội
chủ nghĩa lần lượt sụp đổ như các quân bài đôminô. Một lần nữa, lịch sử lại phải dạy cho họ một
bài học cần thiết: Thông qua cải cách, đổi mới, chủ nghĩa xã hội vượt qua khủng
hoảng và phát triển rất đặc sắc trong bối cảnh mới của thời đại.
Cải cách chủ nghĩa xã hội ở Trung
Quốc (từ năm 1978), đổi mới ở Việt Nam (từ năm 1986) và các quá trình tương tự ở
các nước XHCN khác được triển khai với các nguyên tắc đúng đắn; vừa toàn diện,
đồng bộ vừa có trọng tâm, trọng điểm, lộ trình, giải pháp phù hợp; vừa kiên định
và sáng tạo, kế thừa và phát triển, gắn lý luận với thực tiễn, gắn quốc gia với
thế giới. Nhờ vậy, Trung Quốc đã trở thành nền kinh tế thứ hai thế giới và cường
quốc lớn nhất đang trỗi dậy; Việt Nam đạt nhiều thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch
sử; Cuba hiên ngang trước bao vây cấm vận, kiên định xây dựng quốc gia XHCN độc
lập, có chủ quyền, dân chủ, thịnh vượng và bền vững; các nước XHCN khác đều có
nhiều thành công trong xây dựng và bảo vệ chế độ xã hội. Đây thật sự là một quá
trình cải cách, đổi mới thành công cả về tư duy lý luận, nhận thức, tầm nhìn và
thực tiễn, chủ trương, chính sách, khẳng định xung lực của chủ nghĩa xã hội trước
mọi sóng cồn, gió cả của thời cuộc.
Không chỉ thể hiện sức sống ở các
quốc gia xã hội chủ nghĩa, chủ nghĩa xã hội còn hiện diện trong các phong trào
đấu tranh nhân dân rộng lớn trên toàn thế giới đang phê phán, bác bỏ mô hình tự
do mới TBCN và năng động đưa ra các phương án thay thế vì một thế giới khác tốt
đẹp hơn. Quen thuộc nhất là các phong trào trong khuôn khổ Diễn đàn Xã hội thế
giới, Diễn đàn Sao Paulo, Diễn đàn chống chủ nghĩa đế quốc, Hội thảo Vì một thế
giới cân bằng, Hội thảo Xã hội mới và các đảng chính trị…, được tổ chức thường
niên tại Mỹ Latinh, quy tụ đông đảo công dân và các tổ chức dân sự toàn thế giới,
trong đó có rất nhiều cá nhân và tổ chức đến từ các nước tư bản phát triển. Nói
theo ngôn từ của C.Mác, đây chính là “những ô cửa sổ nhỏ” trong xã hội tư bản để
nhìn về xã hội cộng sản tương lai.
Đặc biệt, chủ nghĩa xã hội đang
được thực hiện với mô hình và con đường mới ở Venezuela và một số quốc gia Mỹ
Latinh khác trong hơn hai thập kỷ vừa qua kiên định chiến đấu vì mục tiêu xây dựng
chủ nghĩa xã hội thế kỷ XXI. Từ mục tiêu chống đế quốc, vì độc lập, chủ quyền
quốc gia và dân chủ, công bằng xã hội, Venezuela đã đến với mục tiêu chủ nghĩa
xã hội. Giành chính quyền bằng lá phiếu dân chủ, Venezuela đã giữ chính quyền bằng
cả sức mạnh chính trị, kinh tế và quân sự. Phát triển kinh tế thị trường, nhưng
Venezuela nhất quán với mục tiêu đảm bảo cho người lao động có trường học, bệnh
viện, nhà ở và phúc lợi xã hội. Trong khuôn khổ nền chính trị đa đảng, Venezuela
xây dựng, củng cố vai trò cầm quyền của Đảng Xã hội chủ nghĩa thống nhất
Venezuela (PSUV). Chủ nghĩa Mác - Lênin kết hợp với tư tưởng Simón Bilívar và
các tư tưởng cách mạng khác của Mỹ Latinh thành nền tảng tư tưởng của Đảng cầm
quyền và công cuộc cách mạng. Với tư cách là một tất yếu lịch sử, chủ nghĩa xã
hội tiếp tục có những con đường mới trong thế giới hiện nay.
Từ hiện thực phong phú không thể
bác bỏ, có đầy đủ cơ sở để khẳng định quá trình ra đời, phát triển của chủ
nghĩa xã hội cả về lý luận và thực tiễn đều phản ánh một tất yếu của lịch sử thế
giới. Chủ nghĩa xã hội đã kết thúc thời đại độc tôn của chủ nghĩa tư bản, mở ra
thời đại cách mạng vô sản, thời đại cùng tồn tại giữa chủ nghĩa xã hội và chủ
nghĩa tư bản, thời đại giải phóng dân tộc lật đổ hệ thống thuộc địa, thời đại đấu
tranh nhân dân rộng lớn phê phán mô hình tự do tư bản chủ nghĩa, thời đại cải
cách và đổi mới chủ nghĩa xã hội. Càng ngày, phong trào xã hội chủ nghĩa thế giới
càng có nhiều chương trình, hình thức, bước đi sáng tạo, đem lại sức sống mới
cho lý luận và thực tiễn xã hội chủ nghĩa. Đó chính là biện chứng lịch sử không
thể đảo ngược trong thời đại ngày nay.
Mỗi cá nhân cần phải thấy được
tính tất yếu ấy. Từ đó cần rèn luyện, trau dồi cả về phẩm chất và năng lực,
hoàn thiện bản thân, góp phần xây dựng CNXH. Trên cơ sở đó, đấu tranh chống lại
các quan điểm sai trái, thù địch, phản động chống lại con đường đi lên CNXH ở
nước ta hiện nay.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét