Thời gian
qua, một số tổ chức như Tổ chức theo dõi nhân quyền (HRW), Ân xá quốc tế (AL),
Freedom House (FH)… mang danh “nhân quyền” để tăng cường các hoạt động vu cáo
Việt Nam vi phạm nhân quyền. Chúng triệt để sử dụng các phương tiện truyền
thông đại chúng, trang mạng xã hội, tài trợ cho một số cơ quan báo chí nước
ngoài chống phá Việt Nam (như VOA tiếng Việt, RFA, RFI, BBC Việt ngữ, HRW...) để
xuyên tạc rằng Việt Nam đàn áp những nhà “bất đồng chính kiến” hay giam giữ “tù
nhân lương tâm”, “tù nhân chính trị”... Chúng đưa ra các luận điểm “nhân quyền
cao hơn chủ quyền”, núp dưới danh nghĩa những “nhà nhân quyền”, “nhà dân chủ” để
ra sức cổ vũ, ủng hộ cho cái gọi là “tự do nhân quyền”.
Có thể nói, chiêu
bài “nhân quyền” chỉ là một trong những âm mưu, thủ đoạn diễn biến hòa bình mà
các thế lực thù địch đã và đang áp dụng nhằm xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng
sản Việt Nam, tiến tới thực hiện chế độ đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập,
xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta. Học thuyết “dân chủ, nhân quyền kiểu
phương Tây” được các phần tử cơ hội chính trị sử dụng nhằm mục đích từng bước
phá hoại Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta, không thừa nhận
chế độ xã hội chủ nghĩa mà Đảng, Nhà nước và nhân dân ta đang đồng tâm gắng sức
xây đắp nên. Chúng cũng cố tình xuyên tạc, vu cáo Việt Nam "thiếu nền dân
chủ", “vi phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo”, lấy đó làm cớ để tuyên
truyền sai lệch, kích động những phần tử bất mãn, phản động chống đối Đảng, Nhà
nước ta, tiến tới phủ nhận con đường CNXH mà Đảng, Chủ tịch Hồ Chí Minh và nhân
dân ta đã lựa chọn.
Dù lấy danh
nghĩa bảo vệ “nhân quyền” nhưng hành vi của các tổ chức trên lại không tuân
theo nguyên tắc điều chỉnh của pháp luật nhân quyền quốc tế đối với chủ quyền
quốc gia và trách nhiệm quốc gia. Theo điều 1 của Công ước quốc tế năm 1966 về
các quyền dân sự và chính trị thì: “Mọi dân tộc đều có quyền tự quyết. Xuất
phát từ quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị của mình và tự
do phát triển kinh tế-xã hội và văn hoá”; “Các quốc gia thành viên Công ước
này, kể cả các quốc gia có trách nhiệm quản lý các lãnh thổ uỷ trị và các lãnh
thổ quản thác, phải thúc đẩy việc thực hiện quyền tự quyết dân tộc và phải tôn
trọng quyền đó phù hợp các quy định của Hiến chương Liên hợp quốc”.
Cần phải khẳng
định rằng, ở bất kỳ quốc gia nào, quyền của mỗi công dân đều phải gắn liền với
trách nhiệm, nghĩa vụ với đất nước, tuân thủ Hiến pháp và pháp luật, các chế độ
quy định của nước sở tại.
Ở Việt Nam
cũng như ở bất kỳ quốc gia có chủ quyền nào, người nào vi phạm pháp luật phải bị
xử lý công minh theo quy định pháp luật. Hoàn toàn không có việc Việt Nam vi phạm
nhân quyền thông qua các hoạt động tố tụng như khởi tố, bắt giữ, điều tra, truy
tố, luận tội, xét xử trước tòa án. Ở Việt Nam không có khái niệm, danh xưng nào
gọi những đối tượng vi phạm pháp luật là những nhà “bất đồng chính kiến” hay
“tù nhân lương tâm”, “tù nhân chính trị” như những luận điệu mà các tổ chức chống
phá đưa ra. Lấy danh về nhân quyền nhằm cáo buộc tình hình vi phạm nhân quyền ở
Việt Nam là thủ đoạn tinh vi, phiến diện, xuyên tạc của các phần tử cơ hội, phản
động.
Với việc vi
phạm các quy định luật pháp quốc tế về nhân quyền, hoạt động chống phá, can thiệp
vào nội bộ nước ta bằng những thủ đoạn bóp méo, xuyên tạc sự thật về nhân quyền,
rõ ràng những tổ chức này không có tư cách để nói về nhân quyền, đánh giá và
cáo buộc “Việt Nam vi phạm nhân quyền”.
M.Đ 11
0 nhận xét:
Đăng nhận xét