Mới đây, khi Cù Huy Hà Vũ trả
lời phỏng vấn đài báo phương Tây đã cầm hộ chiếu của mình lên và nói “Tôi
còn hộ chiếu, tôi sẽ quay trở về Việt Nam”. Sau hơn 7 năm lưu vong ở xứ
“thiên đường”, lần đầu tiên Cù Huy Hà Vũ đã nói lên mong muốn được trở về Việt
Nam; nhưng trước Vũ đã có không ít các đối tượng bị trục xuất hay trốn ở lại
nước ngoài mong muốn trở lại Việt Nam sau thời gian chống phá, mà Bùi Tín
là cái tên tiêu biểu trong đó.
Cù Huy Hà Vũ là con trai của cụ Cù
Huy Cận, một trong những vị cách mạng tiền bối của đất nước ta. Cụ Cù Huy Cận,
Nguyễn Lương Bằng và Trần Huy Liệu thay mặt cho chính quyền cách mạng đã tiếp
nhận ấn kiếm từ tay vua Bảo Đại vào ngày 30.8.1945 tại lầu Ngũ Phụng cửa Ngọ
Môn (Huế) sau khi nhà vua đọc chiếu thoái vị. Cù Huy Hà Vũ được sinh ra trong
cái nôi cách mạng, được tạo điều kiện để học tập đến tiến sĩ. Thế nhưng chỉ vì
hám danh, hám lợi, bất mãn vì không được leo cao mà trở cờ, bội phản. Cù Huy Hà
Vũ được các tổ chức phản động ở hải ngoại đặt ống đu đủ vào ruột cùng và bơm
thổi y thành "kẻ sĩ', thành "nhân sĩ trí thức", "nhà đấu
tranh dân chủ". Cứ thế, anh ta trượt rất dài trên đường băng khốn nạn và
tội lỗi.
Chắc hẳn mọi người vẫn chưa quên,
cách đây hơn 7 năm (ngày 06/4/2014), khi được bảo lãnh sang xứ “thiên đường dân
chủ”, Cù Huy Hà Vũ đã phát biểu với truyền thông chống cộng rằng “Tôi quyết
tâm chống lại chế độ Việt Nam cho đến cùng”, “Tôi sang Mỹ sống để tiếp
tục đấu tranh vì dân chủ nhân quyền cho Việt Nam”. Những rồi thì sau, công
cuộc đấu tranh đó chỉ kéo dài được 7 năm và nhận ra Mỹ không phải là “thiên
đường zân chủ” như người ta nghĩ và hiện nay, Cù Huy Hà Vũ cho dù “muối mặt”
cũng muốn trở về Việt Nam.
Nhìn hình ảnh của Cù Huy Hà Vũ sau 7
năm sống ở xứ “thiên đường zân chủ” với hình ảnh trước khi “xuất ngoại” thấy có
sự đối lập không hề nhẹ. Khi ở trong nước thì trông Vũ béo tốt mặc dù miệng
luôn “bô bô” rằng chính quyền Việt Nam “đối xử không tốt với tù nhân lương tâm”
và y rêu rao “tuyệt thực”. Ấy thế nhưng khi đạt mục đích là đến với xứ “thiên
đường zân chủ” thì trông Vũ chẳng khác nào một người đói ăn, hốc hác thấy rõ.
Khi được sang Mỹ, đám cờ vàng tỵ
nạn, chống cộng đã “trải thảm” tung hô Cù Huy Hà Vũ lên tận mây xanh, hết hội
nọ, đoàn kia thăm hỏi, quà cáp, tiếp đón như thượng khách, mời đến tham gia các
cuộc hội thảo, hội nghị. Vậy nhưng khi đã hết giá trị lợi dụng thì Cù Huy Hà Vũ
cũng giống như Trần Khải Thanh Thủy, Bùi Tín, Tạ Phong Tần, Điếu Cày Nguyễn Văn
Hải đã không nhận được “trợ cấp” mà thôi.
Cù Huy Hà Vũ là cái gương tày liếp,
bài học nhãn tiền cho những kẻ cố tình đi ngược lại lợi ích của dân tộc, chống
phá tổ quốc! Người mẹ hiền Việt Nam luôn sẵn sàng giang rộng vòng tay để đón
những đứa con lầm lỗi trở về, có điều là đứa con đó phải thành tâm sám hối! Nhìn
Cù Huy Hà Vũ bây giờ vừa giận lại vừa tiếc nuối. Giận là giận kẻ quay lưng với
tổ quốc; tiếc là tiếc cho một con người được sinh ra trong môi trường tốt, ăn
học đủ đầy nhưng lệch lạc về tư tưởng, u mê trong nhận thức và ngu xuẩn về lý
luận! Hãy lấy đó làm gương! Cù Huy Hà Vũ chọn cho mình con đường là vực sâu của
tội lỗi. Còn đường do anh ta tự tìm đến. Chẳng thể oán trách ai./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét