Một trong những biểu hiện của sự suy thoái trong cán bộ, đảng viên (CB,
ĐV) được Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII về tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng;
ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những
biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong nội bộ, chỉ
ra là "ủng hộ hoặc tham gia các tổ chức tôn giáo bất hợp pháp".
Đúng như nhìn nhận của Ban Chấp hành Trung ương, điểm đáng lưu ý trong hoạt
động tín ngưỡng, tôn giáo ở nước ta những năm gần đây là sự xuất hiện của các
tà đạo, những hình thức sinh hoạt tín ngưỡng chứa đựng những yếu tố mê tín, phản
văn hóa, phi nhân tính, trái với thuần phong mỹ tục của dân tộc. Đáng tiếc là
đã có những CB, ĐV chẳng những không tuyên truyền, đấu tranh ngăn chặn mà còn
tham gia vào các tổ chức tôn giáo bất hợp pháp này.
Hiện nay, Tà đạo xuất hiện ở nhiều nơi. Tà đạo ở đây được hiểu là những đạo
lạ, đạo không chính tông, hoạt động trái pháp luật. Những địa bàn tà đạo thường
xuất hiện và lan truyền nhanh là vùng núi, nông thôn, vùng sâu xa, nhất là địa
bàn Tây Nam Bộ, Tây Nguyên, Tây Bắc và Đồng bằng Bắc Bộ.
Đảng và Nhà nước Việt Nam xác định, tín ngưỡng tôn giáo là nhu cầu tinh
thần của một bộ phận nhân dân, đang và sẽ tồn tại cùng dân tộc trong quá trình
xây dựng chủ nghĩa xã hội (CNXH). Đồng bào các tôn giáo là bộ phận của khối đại
đoàn kết toàn dân tộc, không phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo.
Các tổ chức tôn giáo được Nhà nước thừa nhận được hoạt động theo pháp luật và
được pháp luật bảo hộ; được hoạt động tôn giáo, mở trường đào tạo chức sắc, nhà
tu hành, xuất bản kinh sách, sửa chữa, xây dựng cơ sở thờ tự tôn giáo theo quy
định của pháp luật. Việc theo đạo và truyền đạo cũng như mọi hoạt động tôn giáo
đều phải tuân thủ Hiến pháp và pháp luật, không được lợi dụng tôn giáo tuyên
truyền tà đạo, hoạt động mê tín dị đoan; không được khống chế, ép buộc người
dân theo đạo. Nghiêm cấm các tổ chức truyền đạo, người truyền đạo và các cách
thức truyền đạo trái pháp luật.
Để ngăn chặn việc truyền bá tà đạo, có nhiều việc phải làm, nhưng trước
tiên cần phải nhận thức rõ rằng những CB, ĐV ủng hộ hoặc tham gia các tổ chức
tôn giáo bất hợp pháp đã bị xử lý kỷ luật thời gian qua cho thấy sự suy thoái
nghiêm trọng về nhận thức, tư tưởng. Hành động ấy không chỉ gây hậu quả đối với
bản thân CB, ĐV mà còn tác động tiêu cực đến quần chúng nhân dân. Do đó, để đấu
tranh với tà đạo, cần đặc biệt nhấn mạnh vai trò tiên phong gương mẫu của CB,
ĐV. Cùng với phát huy vai trò của mỗi tổ chức đảng trong công tác quản lý và
giáo dục, bản thân từng đảng viên phải thường xuyên rèn luyện, tu dưỡng, kiên
quyết nói không với các tổ chức tôn giáo bất hợp pháp. Đối với những đảng viên
vi phạm, cần phải xử lý nghiêm minh theo các hình thức kỷ luật đảng viên vi phạm
về tín ngưỡng, tôn giáo được quy định cụ thể tại Điều 34, Quy định số 102-QĐ/TW
ngày 15-11-2017 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng về xử lý kỷ luật đảng viên vi
phạm.
Đi kèm với đó là tăng cường phát huy vai trò, hiệu lực, hiệu quả quản lý
xã hội của các cấp ủy, chính quyền địa phương, cơ quan chức năng ở cơ sở. Thực
tế thời gian qua, phần lớn các tà đạo xâm nhập vào địa bàn tổ chức tuyên truyền
hoạt động một thời gian khá dài, chính quyền địa phương, cơ quan chức năng mới
phát hiện ra và có biện pháp xử lý. Nâng cao hiệu quả quản lý xã hội không đơn
giản chỉ là làm tốt công tác quản lý hộ tịch, hộ khẩu, khai báo tạm trú, tạm vắng
mà phải đi vào chiều sâu quản lý các sinh hoạt, hoạt động tín ngưỡng, hướng các
hoạt động tín ngưỡng theo thuần phong mỹ tục của dân tộc và phù hợp với luật
pháp. Đối với những đối tượng chủ mưu, đứng đầu các tà đạo, các cấp chính quyền,
cơ quan chức năng phải kịp thời có biện pháp xử lý kiên quyết, triệt để theo
pháp luật.
CB, ĐV phải thường xuyên quan tâm chăm lo lãnh đạo, chỉ đạo thực hiện nhiều
biện pháp nhằm nâng cao đời sống vật chất, tinh thần của nhân dân, đẩy mạnh
phong trào xây dựng làng văn hóa, khu dân cư văn hóa. Các tổ chức, đoàn thể
chính trị, xã hội cần tăng cường đổi mới nội dung, phương pháp hoạt động để tập
hợp đông đảo quần chúng nhân dân, giáo dục truyền thống yêu nước, tích cực tham
gia các hoạt động kinh tế-xã hội, tránh xa những cám dỗ không lành mạnh. Các
ngành chức năng, các đoàn thể cần phối hợp giúp đỡ các tôn giáo chính tông hoạt
động theo quy định của pháp luật. Tuy nhiên, quan trọng nhất vẫn là nâng cao nhận
thức cho người dân. Để công việc này tiến hành được thiết thực, hiệu quả không
thể bỏ qua vai trò trách nhiệm của cấp ủy, chính quyền và từng CB, ĐV. Công tác
tuyên truyền, giáo dục, vận động, giải thích, hướng dẫn của các cấp, các ngành,
các cơ quan chức năng và đoàn thể chính trị-xã hội cho người dân không chỉ tăng
cường về cường độ, liều lượng mà phải đổi mới cả nội dung và hình thức. Khi nào
quần chúng nhân dân hiểu rõ đâu là chính đạo, đâu là tà đạo thì việc thực hiện
quyền tự do tín ngưỡng, hoạt động tôn giáo của họ chắc chắn sẽ theo đúng pháp
luật.