Quan hệ dân
tộc xuyên biên giới là mối quan hệ của một tộc người trong nước với đồng tộc
hoặc khác tộc ở các quốc gia có chung đường biên giới. Quan hệ dân tộc xuyên
biên giới ở Việt Nam là mối quan hệ diễn ra từ lâu đời trong lịch sử. Hiện nay,
quan hệ dân tộc xuyên biên giới không chỉ bó hẹp trong phạm vi Việt Nam với
quốc gia có chung đường biên giới mà còn với nhiều quốc gia khác có người đồng
tộc, đồng tôn giáo. Quan hệ dân tộc xuyên biên giới ở Việt Nam biểu hiện phong
phú và đa dạng, từ quan hệ về nguồn gốc lịch sử, kinh tế, văn hóa, xã hội đến
tín ngưỡng, tôn giáo.
Âm mưu
xuyên suốt của các thế lực thù địch là lợi dụng vấn đề dân tộc nói chung, quan
hệ dân tộc xuyên biên giới nói riêng để chống phá Việt Nam, nhằm chia rẽ, phá
hoại khối đại đoàn kết dân tộc; kích động đồng bào các dân tộc, các tôn giáo
chống phá đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước ta; mưu toan gây mất ổn
định chính trị - xã hội, tạo cớ can thiệp, kích động bạo loạn lật đổ, thúc đẩy
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, hòng xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng và lật
đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Âm mưu đó
được các thế lực thù địch thực hiện ráo riết với những thủ đoạn chủ yếu sau:
Một là, lợi
dụng chính sách thông thoáng đối với việc đi lại, thăm thân; lợi dụng tình
trạng kết hôn không giá thú, hoạt động tội phạm xuyên biên giới, để tuyên
truyền, kích động đồng bào dân tộc thiểu số khu vực biên giới di cư tự do, vượt
biên, xâm nhập trái phép, gây bất ổn về chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội,
tạo cớ để can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Trong những năm qua,
cùng với hiện tượng di cư tự do nội địa của một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu
số, tình trạng di cư tự do và hôn nhân không giá thú xuyên biên giới, vượt
biên, xâm nhập trái phép ở biên giới Việt Nam có xu hướng gia tăng. Lợi dụng
tình hình này,một mặt, các thế lực thù địch
đã tìm cách hỗ trợ, chỉ đạo lực lượng phản động là người dân tộc thiểu số cư
trú ở khu vực biên giới thúc đẩy, tạo “làn sóng” di cư trái phép đến một số địa
bàn “trọng điểm”(1);mặt khác, ra sức tuyên
truyền, kích động, mua chuộc, lôi kéo người dân tộc thiểu số vượt biên trái
phép, “đưa người dân tộc thiểu số” về từng khu vực theo ý đồ chính trị để có
điều kiện xây dựng căn cứ phản cách mạng, khiến vấn đề dân tộc trở thành “ngòi
nổ”, tạo cớ để nước ngoài có thể can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam.
Hai là, lợi
dụng những vấn đề phức tạp trong lịch sử quan hệ tộc người, nhất là các tộc
người cư trú ở khu vực biên giới, tuyên truyền, kích động đòi “ly khai”, “tự
trị” và tìm cách “luật pháp hóa”, “quốc tế hóa” vấn đề dân tộc để can thiệp vào
công việc nội bộ của Việt Nam. Bên cạnh việc tổ chức các cuộc hội thảo, thu
thập, phát tán nhiều tài liệu trái phép, các thế lực thù địch với sự trợ giúp
của nước ngoài còn đưa ra nhiều “luật” với chế tài mang tính áp đặt vô lý nhằm
hỗ trợ, khích lệ tinh thần cho các lực lượng phản động là người dân tộc thiểu
số đẩy mạnh các hoạt động chống phá Đảng và Nhà nước ta; hỗ trợ, chỉ đạo lực
lượng phản động là người dân tộc thiểu số sống lưu vong ở nước ngoài thành lập
nhiều tổ chức dưới danh nghĩa nghiên cứu lịch sử, văn hóa các dân tộc thiểu số
nhằm khơi dậy những tồn tại trong quá khứ để kích động tư tưởng “ly khai”, “tự
trị” của các dân tộc thiểu số trên một số địa bàn chiến lược của nước ta.
Ba là, núp
dưới chiêu bài hoạt động “nhân đạo”, “từ thiện” của các tổ chức phi chính phủ
để lôi kéo đồng bào là người dân tộc thiểu số, đồng bào theo tôn giáo chống phá
chính quyền Việt Nam. Đây là một trong những thủ đoạn mới hết sức tinh vi, khó
nhận biết mà các thế lực thù địch đã và đang công khai sử dụng để hỗ trợ các
lực lượng phản động, cực đoan trên địa bàn biên giới hình thành các nhóm tổ
chức, tập hợp lực lượng và tiến hành các hoạt động chống phá nước ta. Đáng chú
ý, các thế lực thù địch sử dụng những tổ chức này để thâm nhập vào các địa bàn
chiến lược của Việt Nam thu thập tình hình, báo cáo xuyên tạc chính sách dân
tộc, tôn giáo của Đảng và Nhà nước Việt Nam; tiếp cận, chỉ đạo lực lượng phản
động, cực đoan tiến hành những hoạt động tuyên truyền, kích động tư tưởng dân
tộc hẹp hòi, đòi “ly khai”, “tự trị” nhằm gây mất ổn định chính trị - xã hội và
tạo cớ can thiệp.
Bốn là, lợi
dụng địa bàn biên giới của các nước láng giềng để hỗ trợ, chỉ đạo các lực lượng
phản động là người dân tộc thiểu số sống lưu vong ở nước ngoài lôi kéo một bộ
phận người dân tộc thiểu số từ Việt Nam tham gia thực tập vũ trang cướp chính
quyền, xâm nhập, phá hoại các địa bàn chiến lược ở nước ta. Các tổ chức, đứng
đầu là những phần tử cực đoan, đã và đang liên kết chặt chẽ với lực lượng phản
động trong nước để tiến hành các hoạt động chống phá cách mạng nước ta trong
vùng đồng bào dân tộc thiểu số. Lực lượng phản động không chỉ tìm mọi cách hỗ
trợ, khuyến khích xây dựng các tổ chức phản động sử dụng danh nghĩa tôn giáo ở
nước ngoài chuyển hướng hoạt động vào trong nước; ra sức cổ xúy, hỗ trợ các tổ
chức phản động mang danh nghĩa tôn giáo ở trong nước để chống phá, mà còn lợi
dụng những sơ hở, thiếu sót của các cấp, các ngành trong thực hiện chính sách
dân tộc để mưu toan kích động tư tưởng chống đối, khoét sâu mâu thuẫn nội bộ,
tạo ra những nhân tố gây mất ổn định, bạo loạn, biến vấn đề dân tộc, tôn giáo
thành vấn đề chính trị...
Có thể
thấy, âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch lợi dụng vấn đề dân tộc nói
chung, quan hệ dân tộc xuyên biên giới nói riêng nhằm chống phá cách mạng Việt
Nam hiện nay vô cùng đa dạng, với tính chất vô cùng nguy hiểm, vừa công khai,
vừa bí mật, diễn ra cả trong nước và ngoài nước, trên tất cả các lĩnh vực chính
trị, tư tưởng, kinh tế, văn hóa, xã hội, nhằm gây mất ổn định, phá hoại mối
quan hệ tốt đẹp của Việt Nam với các nước láng giềng, chia rẽ, phá hoại khối
đại đoàn kết toàn dân tộc. Những thủ đoạn chống phá đó của các thế lực thù địch
đã làm cho đời sống kinh tế - xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi
Việt Nam vốn khó khăn lại càng khó khăn hơn; ảnh hưởng tiêu cực đến quan hệ đối
ngoại giữa Việt Nam với các nước, nhất là các nước láng giềng./.
P.H.H
0 nhận xét:
Đăng nhận xét